Đỗ Hồng

CON SÓNG NHẸ TRONG HỒN




 
Đêm xuống biển kiếm ngày vui mới rụng
Sáng lên đồi tìm giọng hát đêm xuân
Đời xuống lên ta mỏi bước phong trần
Đường thế kỷ một chiều trôi vô vọng
 
Em về đâu cho địa đàng bỏ trống
Buồn lưng chừng bên đỉnh tuổi hoàng hôn
Những vần thơ gieo xuống khắp tâm hồn
Ta chưa biết bao giờ tình sẽ mọc
 
Cùng trái đất ta quay vòng lăn lóc
Ly rượu nồng còn đựng khúc tình ca
Lời nào buồn như những hạt mưa sa
Ta cứ ngỡ chân em về trong gió
 
Ngày em đi hoàng thành xưa bỏ ngõ
Cầu vẫn nằm chờ Tôn Nữ tóc bay
Vó ngựa reo trong trí nhớ miệt mài
Giấc mơ đó có dài trăm năm nữa?
 
Con tim nhỏ có lần như mở cửa
Mà tình thơ còn ngần ngại đi vào
Đôi mắt buồn lưu luyến tới ngàn sau
Vì sóng nhẹ vỗ hồn thơ lưu lạc 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 31 tháng 7 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "CON SÓNG NHẸ TRONG HỒN"